Viết bài văn tả một người đã để lại cho em những ấn tượng tốt đẹp? Môn Tiếng Việt lớp 5 học bao nhiêu tiết một năm học?

Viết bài văn tả một người đã để lại cho em những ấn tượng tốt đẹp 1. Bài văn tả...

Viết bài văn tả một người đã để lại cho em những ấn tượng tốt đẹp

1. Bài văn tả cô giáo

Trong cuộc sống của mỗi người, sẽ có những người đặc biệt để lại ấn tượng sâu sắc, khó phai. Với em, người đó là cô giáo Tiên, người đã gieo vào lòng em không chỉ kiến thức mà còn là những bài học về tình người, sự kiên nhẫn và yêu thương.

Cô Tiên là một người phụ nữ nhỏ nhắn, mái tóc đen dài lúc nào cũng được buộc gọn gàng. Cô có nụ cười hiền hậu, đôi mắt sáng đầy ấm áp, lúc nào cũng như ánh mặt trời chiếu sáng cả lớp học. Mỗi khi cô bước vào lớp, không khí như bừng lên sự tươi mới, học trò chúng em cũng chẳng còn cảm giác mệt mỏi hay căng thẳng nữa.

Điều làm em ấn tượng nhất ở cô là sự kiên nhẫn và tận tâm. Mỗi khi chúng em không hiểu bài, cô không bao giờ cau mày hay tỏ thái độ khó chịu. Cô sẽ kiên nhẫn giải thích lại, từng chút một, cho đến khi chúng em hiểu rõ. Không chỉ vậy, cô còn luôn biết lắng nghe mỗi khi chúng em gặp khó khăn, không chỉ trong học tập mà còn trong cuộc sống. Cô luôn khích lệ, động viên chúng em cố gắng, khiến ai cũng cảm thấy mình được yêu thương và trân trọng.

Có một lần, em bị ốm và không thể đến lớp. Cô biết được, đã chủ động gọi điện cho em để hỏi thăm, động viên em nhanh chóng khỏe lại. Đến khi em trở lại lớp, cô còn gửi cho em một cuốn sách nhỏ để đọc, bảo rằng “Đọc đi, đọc sẽ thấy mình mạnh mẽ hơn.” Em cảm động vô cùng, vì không phải cô chỉ là một người thầy dạy học mà còn là một người bạn, người mẹ luôn lo lắng cho học trò của mình.

Cô giáo Tiên không chỉ dạy chúng em kiến thức mà còn dạy cho chúng em cách sống tốt, cách đối mặt với khó khăn trong cuộc sống bằng sự kiên cường và lòng nhân ái. Mỗi khi nhớ đến cô, em lại cảm thấy một sự ấm áp lạ thường, như có một ngọn lửa nhỏ luôn cháy sáng trong trái tim mình. Cô là người đã để lại cho em những ấn tượng tốt đẹp mà em sẽ mãi trân trọng trong suốt cuộc đời.

2. Bài văn tả cô y tá

Trong cuộc sống, có những con người lặng lẽ nhưng lại để lại những ấn tượng sâu sắc trong lòng ta. Với em, người đó chính là cô Lan – một cô y tá tận tâm, dịu dàng và đầy lòng nhân ái.

Em gặp cô Lan vào một ngày mưa, khi em bị sốt cao và được mẹ đưa đến bệnh viện. Khi đó, em rất mệt, sợ hãi vì chưa bao giờ phải vào viện. Nhưng chính sự ân cần của cô Lan đã giúp em quên đi nỗi sợ ấy. Cô có dáng người nhỏ nhắn, gương mặt tròn phúc hậu và nụ cười hiền như một người mẹ. Đôi mắt cô lúc nào cũng ánh lên sự ấm áp, khiến bệnh nhân cảm thấy yên tâm hơn.

Khi tiêm thuốc cho em, cô nhẹ nhàng động viên: “Cố lên con, chỉ đau một chút thôi, rồi sẽ khỏe ngay mà.” Giọng cô dịu dàng như một bài hát ru, bàn tay cô khéo léo đến mức em chỉ cảm thấy nhói nhẹ rồi cơn đau tan biến. Sau đó, cô còn cẩn thận dặn dò mẹ em cách chăm sóc để em mau khỏe lại.

Không chỉ với em, mà với tất cả bệnh nhân, cô luôn tận tình, chu đáo. Dù công việc bận rộn, cô vẫn luôn nở nụ cười, luôn hỏi han từng người, nhẹ nhàng xoa dịu những cơn đau bằng cả tấm lòng. Có lần, em thấy cô thức trắng đêm chăm sóc một em bé bị sốt cao, vừa theo dõi, vừa dỗ dành em nhỏ như một người mẹ. Hình ảnh đó khiến em vô cùng cảm phục.

Cô Lan không chỉ là một y tá, mà còn là một thiên thần áo trắng, mang đến sự bình an cho biết bao người. Nhờ có cô, em hiểu rằng nghề y không chỉ cần sự giỏi giang, mà còn cần cả tình thương và lòng kiên nhẫn. Cô là người đã để lại trong em những ấn tượng tốt đẹp, một hình ảnh cao quý mà em sẽ mãi ghi nhớ.

3. Bài văn tả bác tài xế xe buýt

Trong những con người mà em gặp trong cuộc sống, có một người đã để lại trong em những ấn tượng tốt đẹp và khó quên, đó là bác Minh – bác tài xế xe buýt tuyến đường em đi học mỗi ngày.

Bác Minh là một người đàn ông trung niên, dáng người cao lớn, làn da rám nắng vì nhiều năm rong ruổi trên những cung đường. Bác có khuôn mặt hiền hậu, nụ cười luôn rạng rỡ và đôi mắt đầy sự thân thiện. Trên chiếc xe buýt cũ kỹ, bác không chỉ là người lái xe mà còn như một người bạn đồng hành của tất cả hành khách.

Bác lái xe rất cẩn thận, luôn đi đúng tốc độ và chú ý đến sự an toàn của mọi người. Nhưng điều làm em ấn tượng nhất chính là sự tốt bụng và chu đáo của bác. Mỗi buổi sáng, bác đều dừng xe đúng điểm, đợi học sinh chúng em lên xe an toàn rồi mới tiếp tục hành trình. Những ngày trời mưa, bác luôn nhắc nhở mọi người cẩn thận kẻo trơn trượt.

Không chỉ vậy, bác còn có một trí nhớ tuyệt vời. Bác nhớ rõ những hành khách quen thuộc, nhớ cả điểm dừng của từng người. Có hôm em mải suy nghĩ quên xuống trạm, bác liền nhắc: “Này cháu, xuống trạm này chứ? Bác nhớ cháu hay xuống đây mà!” Câu nói ấy làm em cảm thấy ấm áp, như thể dù giữa dòng người đông đúc, vẫn có một người quan tâm đến mình.

Mỗi ngày, bác Minh vẫn cần mẫn lái chiếc xe buýt đi khắp thành phố, chở biết bao con người đến trường, đến công ty hay trở về nhà. Bác chẳng phải là người nổi tiếng, nhưng chính sự tận tâm và lòng tốt của bác đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc.

4. Bài văn tả anh cảnh sát giao thông

Em luôn ấn tượng với anh Nam – một anh cảnh sát giao thông mà em từng gặp trên đường đi học. Dáng người anh cao, khỏe khoắn, khoác trên mình bộ đồng phục màu vàng đặc trưng, cùng chiếc mũ kê-pi ngay ngắn trên đầu. Gương mặt anh lúc nào cũng nghiêm nghị nhưng đôi mắt lại ánh lên vẻ hiền từ và trách nhiệm.

Anh Nam luôn đứng vững vàng ở ngã tư đường, điều khiển giao thông bằng những động tác dứt khoát. Khi có một chiếc xe dừng sai làn, anh nhẹ nhàng nhắc nhở, không quát tháo mà chỉ phân tích rõ ràng để người lái xe hiểu và rút kinh nghiệm. Có lần, một bà cụ loay hoay giữa ngã tư, anh lập tức dìu cụ qua bên kia đường, rồi còn cẩn thận dặn dò cụ lần sau nên đi vào vạch dành cho người đi bộ.

Anh Nam không chỉ là một cảnh sát giao thông, mà còn là một người lan tỏa sự ấm áp và trách nhiệm trên từng tuyến đường.

Chuyên mục: Giáo Dục
Nguồn: THPT Phạm Kiệt