Top 4 mẫu đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích ngắn gọn nhất lớp 6? Yêu cầu đọc hiểu về văn học lớp 6?

Môn Ngữ văn lớp 6 : Học sinh tham khảo top 4 mẫu đóng vai nhân vật kể...



Môn Ngữ văn lớp 6 : Học sinh tham khảo top 4 mẫu đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích ngắn gọn?






Top 4 mẫu đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích ngắn gọn nhất lớp 6?

Mẫu đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích: Lọ Lem

Chào các bạn! Mình là Lọ Lem, và hôm nay mình sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện của chính mình, câu chuyện mà chắc hẳn các bạn đã nghe nhiều lần rồi, nhưng mỗi lần kể lại, mình vẫn thấy xúc động như lần đầu.

Mình sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, mẹ rất yêu thương mình. Nhưng rồi mẹ qua đời khi mình còn rất nhỏ. Cha mình sau đó cưới một người vợ khác, và người mẹ kế ấy không chỉ xấu tính mà còn có hai cô con gái thật ích kỷ. Họ chẳng bao giờ yêu thương mình, chỉ bắt mình làm tất cả công việc trong nhà: quét dọn, nấu ăn, giặt giũ… Mình suốt ngày phải làm việc vất vả, trong khi họ thì chỉ lo ăn chơi, làm dáng.

Tuy vậy, mình vẫn luôn cố gắng giữ gìn lòng tốt và luôn đối xử với mọi người bằng sự hiền lành, không bao giờ oán trách. Thật ra, có những lúc mình cảm thấy tuyệt vọng lắm, nhưng mình vẫn tự nhủ phải kiên nhẫn, vì mẹ vẫn luôn dạy mình rằng, “người tốt sẽ luôn gặp điều tốt”.

Rồi một ngày, trong vương quốc tổ chức một buổi dạ hội để hoàng tử chọn vợ. Mẹ kế và các chị em gái của mình đều vui mừng, hân hoan chuẩn bị, nhưng chẳng bao giờ nghĩ đến việc cho mình đi. Họ cười nhạo mình và bảo mình ở nhà làm việc, không cần tham gia. Mình buồn, nhưng chẳng thể làm gì. Lúc ấy, bà tiên xuất hiện, một bà tiên nhân từ, với đũa thần trong tay. Bà biến quả bí thành một chiếc xe ngựa, những con chuột thành ngựa kéo xe, và tạo cho mình một bộ váy lộng lẫy, xinh đẹp. Mình không thể tin vào mắt mình, vì đó là lần đầu tiên mình thấy mình xinh đẹp đến vậy!

Nhưng bà tiên cũng dặn dò mình: “Lọ Lem, con phải nhớ rằng, khi đồng hồ điểm 12 giờ đêm, mọi thứ sẽ trở lại như cũ. Con phải về trước khi đồng hồ điểm chuông.” Mình hứa sẽ làm theo và nhanh chóng lên xe, đến lâu đài của hoàng tử.

Khi mình đến, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía mình, nhưng chỉ có hoàng tử là người mà mình cảm nhận được sự kết nối ngay lập tức. Chúng mình nhảy múa, trò chuyện vui vẻ, nhưng rồi khi đồng hồ đổ chuông, mình vội vã chạy ra khỏi lâu đài, để lại chiếc giày thủy tinh duy nhất. Mình lo lắng lắm, nhưng không kịp dừng lại.

Vài ngày sau, hoàng tử đến nhà mình với chiếc giày thủy tinh. Các chị em của mình đều thử giày, nhưng chẳng ai vừa. Mình tưởng rằng mình chẳng còn hy vọng gì nữa, nhưng khi mình thử giày, nó vừa vặn hoàn hảo. Hoàng tử nhận ra mình chính là cô gái trong buổi dạ hội.

Vậy là mình và hoàng tử kết hôn, và mọi thứ cuối cùng cũng trở nên tốt đẹp. Mẹ kế và các chị em của mình đã phải trả giá vì những hành động ác độc của họ. Còn mình, mình sống hạnh phúc mãi mãi bên hoàng tử.

Mẫu đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích: Cô bé bán diêm

Xin chào các bạn, tôi là một cô bé bán diêm nghèo. Tôi sống trong một thành phố lớn, nơi người ta thường chạy vội vã qua lại, không ai để ý đến những người nghèo khổ như tôi. Mùa đông năm nay, tuyết rơi dày đặc, lạnh đến mức tôi có thể cảm thấy cái lạnh thấu vào tận xương tủy. Mỗi sáng, tôi thức dậy sớm, ngồi ngoài phố để bán diêm, nhưng chẳng ai mua. Những viên diêm nhỏ bé trong tay tôi dường như chẳng có giá trị gì đối với họ. Mọi người đi qua, họ chỉ lướt qua tôi mà không dừng lại.

Trong cái lạnh tê tái, tôi chẳng có chỗ trú ẩn. Chân tôi đã rớm máu vì phải đi bộ cả ngày dài, và đôi guốc cũ kỹ của tôi đã mòn đến mức không thể bảo vệ được đôi chân khỏi cái rét cắt da. Mỗi lần có người đi qua, tôi lại ngẩng lên với hy vọng, nhưng chỉ nhận lại ánh mắt hờ hững. Tôi ước gì có ai đó dừng lại, mua một que diêm để tôi có thể ấm lòng.

Nhưng rồi, có một điều kỳ diệu đã xảy ra. Khi tôi cảm thấy tuyệt vọng nhất, tôi ngồi xuống bên lề đường, lạnh lẽo và mệt mỏi. Lúc đó, tôi quyết định bật một que diêm để làm ấm tay. Khi ngọn lửa nhỏ bùng lên, tôi nhìn thấy một cảnh tượng thật kỳ lạ: trước mặt tôi là một chiếc bàn ăn lộng lẫy, đầy ắp món ngon, và cả một chiếc lò sưởi ấm áp. Tôi mỉm cười, nghĩ rằng đó chỉ là ảo ảnh do cái lạnh quá tê tái khiến tôi mơ màng. Nhưng rồi, tôi lại bật thêm que diêm thứ hai, và lần này, tôi thấy mình đang đứng trong một ngôi nhà ấm áp, có một bà lão tốt bụng đang mời tôi ngồi xuống ăn bữa tối. Tất cả như một giấc mơ đẹp, nơi tôi không còn lạnh, không còn đói.

Tôi thử bật thêm một que diêm nữa, và lần này, tôi thấy ông bà tôi – những người đã qua đời từ lâu – đứng bên cạnh, cười nhìn tôi với ánh mắt hiền hậu. Tôi chạy đến ôm lấy họ, cảm nhận được sự yêu thương ấm áp mà tôi đã mất từ khi còn nhỏ. Tôi không còn cảm thấy lạnh, không còn cô đơn nữa. Những ký ức về bà tôi, về gia đình tôi, tràn ngập trong tâm trí, như thể tôi được quay trở lại với những ngày tháng hạnh phúc nhất.

Tôi bật que diêm cuối cùng, và lần này, tôi cảm nhận được một làn ánh sáng mạnh mẽ, như thể tôi đang bay lên, bay ra khỏi mọi đau khổ và khổ cực của cuộc sống. Trong ánh sáng đó, tôi cảm thấy mình nhẹ nhàng, tự do, không còn phải chịu đựng cái lạnh tê buốt, không còn phải sống trong nghèo khó và tuyệt vọng nữa. Tôi mỉm cười, cảm thấy yên bình, và trong khoảnh khắc ấy, tôi đã đi vào giấc ngủ vĩnh hằng.

Mẫu đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích: Ông lão đánh cá và con cá vàng

Tôi là một ông lão đánh cá nghèo, sống cùng vợ trong một túp lều nhỏ bên bờ biển. Mỗi ngày, tôi chèo chiếc thuyền cũ kỹ ra khơi, mong bắt được vài con cá để nuôi sống hai vợ chồng già. Cuộc sống của chúng tôi tuy đơn sơ, vất vả nhưng tôi chưa bao giờ than phiền.

Một ngày nọ, khi thả lưới như thường lệ, tôi cảm thấy có gì đó rất khác lạ. Tôi kéo lưới lên và bất ngờ khi thấy một con cá vàng lấp lánh giữa sóng nước. Nhưng điều khiến tôi kinh ngạc hơn cả là con cá ấy có thể nói! Nó van nài tôi tha mạng và hứa sẽ ban cho tôi bất kỳ điều ước nào. Là một người hiền lành, tôi thấy thương con cá nhỏ nên thả nó về biển mà không yêu cầu gì cả.

Khi tôi trở về nhà và kể cho vợ nghe, bà ấy không hài lòng chút nào. Bà ấy mắng tôi ngu ngốc và bắt tôi quay lại biển để đòi con cá vàng một điều ước: một ngôi nhà khang trang hơn để không phải sống trong túp lều rách nát nữa. Tôi miễn cưỡng đi ra biển, gọi cá vàng lên, và thật kỳ diệu, cá vàng đồng ý ngay. Khi tôi về nhà, túp lều cũ đã biến thành một ngôi nhà gỗ khang trang.

Nhưng sự tham lam của vợ tôi không dừng lại ở đó. Bà ấy liên tục bắt tôi quay lại gặp cá vàng để xin những điều lớn lao hơn: một tòa lâu đài nguy nga, rồi muốn trở thành nữ hoàng, và cuối cùng là muốn trở thành Long Vương để thống trị biển cả. Tôi dù không muốn nhưng vẫn làm theo lời bà, cứ mỗi lần như vậy, mặt biển lại nổi sóng lớn hơn, trời càng lúc càng tối sầm lại.

Lần cuối cùng, khi tôi ra biển với yêu cầu điên rồ của vợ, cá vàng không nói gì nữa, nó chỉ lặn sâu xuống biển. Khi tôi trở về, tất cả đã biến mất! Tòa lâu đài lộng lẫy, quyền lực cao sang, tất cả đều tan thành mây khói. Chúng tôi lại trở về với túp lều rách nát như ban đầu.

Tôi thở dài. Tôi không trách cá vàng, cũng không trách vợ. Có lẽ đó là bài học cho chúng tôi – rằng lòng tham không có điểm dừng sẽ khiến con người mất đi tất cả. Và thế là, tôi lại tiếp tục ra khơi, sống cuộc đời bình dị như ngày trước. Nhưng tôi biết rằng, từ bây giờ, tôi sẽ không bao giờ để lòng tham làm mờ mắt mình nữa.

Mẫu đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích: Tấm Cám

Chào các bạn, tôi là Tấm. Cuộc đời tôi trải qua biết bao nỗi buồn và thử thách, nhưng cuối cùng, tôi đã tìm được hạnh phúc cho riêng mình. Hôm nay, tôi sẽ kể lại câu chuyện cuộc đời tôi, một câu chuyện mà có lẽ nhiều người đã nghe qua.

Tôi mất mẹ từ nhỏ, cha tôi sau đó cũng qua đời, để lại tôi sống với dì ghẻ và em gái cùng cha khác mẹ – Cám. Từ khi cha mất, cuộc sống của tôi chẳng khác gì người ở trong nhà. Tôi bị bắt làm mọi công việc nặng nhọc, trong khi Cám thì được nuông chiều, chẳng phải đụng tay vào bất cứ việc gì.

Một ngày nọ, mẹ kế gọi tôi và Cám ra đồng, bảo rằng ai bắt được nhiều tép hơn sẽ được thưởng. Tôi chăm chỉ làm việc, cố gắng bắt thật nhiều tép. Nhưng khi tôi đã đầy giỏ, Cám lại dùng mưu mẹo để lừa tôi, đổ hết giỏ tép của tôi rồi chạy về trước để nhận phần thưởng. Tôi chỉ biết khóc, nhưng may mắn thay, trong giỏ còn sót lại một con cá bống nhỏ. Tôi đem nó thả xuống giếng, ngày ngày mang cơm cho nó ăn, coi nó như một người bạn.

Nhưng rồi, mẹ kế và Cám đã phát hiện ra. Họ lập mưu giết cá bống và lừa tôi ăn chính con cá của mình mà không hề hay biết. Khi tôi đau buồn, một bà tiên hiền từ xuất hiện, bảo tôi nhặt xương cá và chôn xuống đất. Tôi nghe theo lời bà, và thật kỳ diệu, từ đó mọc lên một cây thị lớn, với duy nhất một quả thị thơm ngát.

Nhờ sự giúp đỡ của bà tiên, tôi có quần áo đẹp để đi dự hội. Khi tôi đến, nhà vua đã để ý đến tôi ngay lập tức. Nhưng khi hội vừa tan, tôi vội vã chạy về và đánh rơi một chiếc hài nhỏ. Nhà vua nhặt được và ra lệnh tìm cô gái có bàn chân vừa với chiếc hài ấy. Khi quan quân đi khắp nơi, dù mẹ kế tìm đủ cách để ngăn cản, tôi vẫn được thử hài. Chiếc hài vừa khít, và tôi được đưa vào cung, trở thành hoàng hậu.

Nhưng bi kịch vẫn chưa kết thúc. Mẹ kế và Cám lập mưu hại tôi. Khi tôi về quê giỗ cha, họ lừa tôi trèo lên cây cau rồi chặt gốc, khiến tôi rơi xuống và mất mạng. Họ nghĩ rằng đã thoát khỏi tôi, Cám còn thay tôi vào cung. Nhưng tôi không chịu khuất phục. Tôi hóa thân vào chim vàng anh, bay về cung bên nhà vua. Khi bị Cám giết, tôi lại hóa thành cây xoan đào. Khi cây xoan bị chặt, tôi trở thành khung cửi. Đến khi khung cửi bị đốt, tôi hóa thành một quả thị thơm ngát.

Từ trong quả thị, tôi bước ra, trở thành con gái nuôi của một bà lão hiền lành. Một ngày nọ, nhà vua đi ngang qua và nhận ra tôi. Cuối cùng, tôi được trở về bên người mình yêu thương. Còn Cám, vì tham lam muốn có được vẻ đẹp như tôi, đã nghe lời mẹ kế mà làm theo những điều ngu ngốc, và rồi phải trả giá cho tội ác của mình.

Cuộc đời tôi trải qua bao gian nan, nhưng nhờ lòng nhân hậu và sự kiên trì, tôi đã có được hạnh phúc. Câu chuyện của tôi là một bài học về sự công bằng: những kẻ độc ác rồi sẽ phải trả giá, còn người lương thiện dù có bị chèn ép thế nào cũng sẽ tìm thấy ánh sáng của chính mình.

Lưu ý: Nội dung mẫu đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích ngắn gọn nhất chỉ mang tính chất tham khảo!

Yêu cầu đọc hiểu về văn học lớp 6?

Căn cứ Chương trình giáo dục phổ thông môn Ngữ văn ban hành kèm theo Thông tư 32/2018/TT-BGDĐT quy định về các chuyên đề học tập chương trình môn Ngữ văn lớp 6 như sau:

Đọc hiểu nội dung

– Nêu được ấn tượng chung về văn bản; nhận biết được các chi tiết tiêu biểu, đề tài, câu chuyện, nhân vật trong tính chỉnh thể tác phẩm.

– Nhận biết được chủ đề của văn bản.

– Nhận biết được tình cảm, cảm xúc của người viết thể hiện qua ngôn ngữ văn bản.

– Tóm tắt được văn bản một cách ngắn gọn.

Đọc hiểu hình thức

– Nhận biết được một số yếu tố của truyện truyền thuyết, cổ tích, đồng thoại như: cốt truyện, nhân vật, lời người kể chuyện và lời nhân vật.

– Nhận biết và phân tích được đặc điểm nhân vật thể hiện qua hình dáng, cử chỉ, hành động, ngôn ngữ, ý nghĩ của nhân vật.

– Nhận biết được người kể chuyện ngôi thứ nhất và người kể chuyện ngôi thứ ba.

– Nhận biết được số tiếng, số dòng, vần, nhịp của thơ lục bát.

– Nhận biết và bước đầu nhận xét được nét độc đáo của bài thơ thể hiện qua từ ngữ, hình ảnh, biện pháp tu từ.

– Nhận biết và nêu được tác dụng của các yếu tố tự sự và miêu tả trong thơ.

– Nhận biết được hình thức ghi chép, cách kể sự việc, người kể chuyện ngôi thứ nhất của hồi kí hoặc du kí.

Yêu cầu năng lực văn học lớp 6 là gì?

Theo Chương trình giáo dục phổ thông môn Ngữ văn ban hành kèm theo Thông tư 32/2018/TT-BGDĐT quy định yêu cầu cần đạt về năng lực văn học của học sinh lớp 6 như sau:

– Nhận biết và phân biệt được các loại văn bản văn học: truyện, thơ, kịch, kí và một số thể loại tiêu biểu cho mỗi loại; phân tích được tác dụng của một số yếu tố hình thức nghệ thuật thuộc mỗi thể loại văn học; hiểu nội dung tường minh và hàm ẩn của văn bản văn học.

– Trình bày được cảm nhận, suy nghĩ về tác phẩm văn học và tác động của tác phẩm đối với bản thân; bước đầu tạo ra được một số sản phẩm có tính văn học.

– Nhận biết được đề tài, hiểu được chủ đề, ý nghĩa của văn bản đã đọc; nhận biết được truyện dân gian, truyện ngắn, thơ trữ tình và thơ tự sự; kí trữ tình và kí tự sự;

– Nhận biết được chủ thể trữ tình, nhân vật trữ tình và giá trị biểu cảm, giá trị nhận thức của tác phẩm văn học;

– Nhận biết và phân tích được tác dụng của một số yếu tố hình thức và biện pháp nghệ thuật gắn với đặc điểm của mỗi thể loại văn học (cốt truyện, lời người kể chuyện, lời nhân vật, không gian và thời gian, vần, nhịp, hình ảnh và các biện pháp tu từ như ẩn dụ, hoán dụ, nói quá, nói giảm nói tránh).



Chuyên mục: Giáo Dục
Nguồn: THPT Phạm Kiệt