Mẫu phân tích bài thơ Mùa hạ của Xuân Quỳnh? Yêu cầu cần đạt về đọc hiểu nội dung văn bản nghị luận lớp 9?

Tham khảo nội dung phân tích bài thơ Mùa hạ của Xuân Quỳnh một cách chi tiết nhất?...



Tham khảo nội dung phân tích bài thơ Mùa hạ của Xuân Quỳnh một cách chi tiết nhất?







Mẫu phân tích bài thơ Mùa hạ của Xuân Quỳnh?

Tham khảo mẫu phân tích bài thơ Mùa hạ của Xuân Quỳnh dưới đây:

Bài thơ Mùa hạ của Xuân Quỳnh là một khúc ca đầy rạo rực về thiên nhiên, tuổi trẻ và khát vọng sống. Với giọng thơ trữ tình đằm thắm, giàu cảm xúc và hình ảnh, nhà thơ đã vẽ nên một mùa hè không chỉ mang vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn là biểu tượng cho những rung động sâu sắc trong tâm hồn con người, đặc biệt là trong những năm tháng tuổi trẻ cuồng nhiệt.

Ngay từ những câu thơ mở đầu, mùa hạ hiện lên như một bản giao hưởng sống động của âm thanh, ánh sáng và sắc màu:

“Đó là mùa của những tiếng chim reo

Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả

Đất thành cây, mật trào lên vị quả

Bước chân người bỗng mở những đường đi”

Mùa hè trong thơ Xuân Quỳnh là mùa của sự sống trỗi dậy mãnh liệt. Thiên nhiên căng đầy sức sống – từ tiếng chim reo, trời xanh biếc đến nắng chan hòa trên khắp ngả đường. Hình ảnh “mật trào lên vị quả” là một liên tưởng đặc sắc, thể hiện sự chín muồi, ngọt ngào của thiên nhiên, đồng thời gợi liên tưởng đến sự dâng trào cảm xúc trong con người. Trong không khí ấy, “bước chân người” như được tiếp thêm sức mạnh để “mở những đường đi” – đó là ẩn dụ cho khát vọng, cho hành trình khám phá cuộc đời, mang đậm tinh thần lạc quan và chủ động của tuổi trẻ.

Khổ thơ tiếp theo mở ra một chiều sâu khác của mùa hạ – sự trần trụi, chân thực và dữ dội:

“Đó là mùa không thể giấu che

Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng

Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng

Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.”

Dưới ánh nắng chói chang, không gì có thể giấu che – mọi vật như được soi chiếu đến tận cùng bản thể. Hình ảnh “vạn vật đều phơi trần” không chỉ mô tả thiên nhiên mà còn gợi đến tâm trạng con người: mùa hạ khiến cảm xúc được bộc lộ rõ ràng và mạnh mẽ. Đặc biệt, hai câu thơ cuối mang giá trị biểu tượng sâu sắc: từ “miền cay đắng” đã có thể “hóa thành thơ”, như một sự chuyển hóa kỳ diệu, gợi nhớ đến chức năng thanh lọc và chữa lành của nghệ thuật, cũng như khả năng hồi sinh kỳ lạ của cảm xúc chân thật.

Trong khổ thơ thứ ba, Xuân Quỳnh đưa mùa hạ đến gần hơn với những trạng thái tâm lý của con người – đó là mùa của khát vọng và tình yêu:

“Đó là mùa của những ước mơ

Những dục vọng muôn đời không xiết kể

Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể

Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu”

Mùa hạ trở thành ẩn dụ cho tuổi trẻ với những “ước mơ”, những “dục vọng” – không chỉ mang nghĩa bản năng mà còn là khát vọng được sống, được yêu, được dấn thân. Hình ảnh thiên nhiên mang tính dữ dội như “gió bão”, “sông bể” cũng chính là hình ảnh của những cảm xúc mãnh liệt trong tâm hồn. Chỉ “một thoáng nhìn” cũng có thể hóa thành tình yêu – đó là biểu hiện rất thơ của những rung động đầu đời, vừa mong manh vừa mãnh liệt.

Khổ thơ tiếp theo gợi nhắc đến những kỷ niệm gắn bó với tuổi thơ và cuộc sống thường ngày:

“Đó là mùa của những buổi chiều

Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút

Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức

Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa”

Ở đây, mùa hạ không còn mang dáng dấp của một khái niệm trừu tượng mà trở nên gần gũi, thân quen, gắn liền với những hình ảnh rất đời thường – cánh diều, tiếng dế, tiếng cuốc… Nhưng qua lăng kính Xuân Quỳnh, tất cả đều mang màu sắc thơ ca, gợi nhớ, gợi thương và gợi cảm. Đó là thời gian của sự sống trọn vẹn với thiên nhiên, với chính mình, với tuổi trẻ.

Khổ thơ cuối là một tiếng vọng của cảm xúc, là lời tự hỏi, là nỗi bâng khuâng:

“Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa

Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?

Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển

Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.”

Câu hỏi tu từ “Mùa hạ đã đi chưa” là lời tự vấn cũng như một nỗi tiếc nuối về thời gian, về tuổi trẻ. Dù thời gian có trôi, mùa hạ có đi qua, thì “mặt đất màu xanh”, “quả ngọt ngào” – những vẻ đẹp của sự sống – vẫn còn đó. Câu thơ như một lời khẳng định: vẻ đẹp, khát vọng, tình yêu nếu chân thành thì sẽ không mất đi, mà vẫn lưu giữ trong tâm hồn như một sắc màu vĩnh cửu.

Bằng ngôn ngữ trữ tình, giàu hình ảnh, nhịp điệu mềm mại xen lẫn những điểm nhấn cảm xúc, Xuân Quỳnh đã dựng nên một bức tranh mùa hạ vừa rực rỡ vừa lắng sâu. Đó không chỉ là mùa của thiên nhiên, mà là mùa của cảm xúc, của khát vọng, của tuổi trẻ sống hết mình với đời và với những giấc mơ. Bài thơ Mùa hạ vì thế không chỉ là bản tình ca về thiên nhiên mà còn là bản giao hưởng của tâm hồn – nơi con người tìm thấy chính mình trong từng khoảnh khắc sống trọn vẹn.

Lưu ý: Mẫu phân tích bài thơ Mùa hạ của Xuân Quỳnh chỉ mang tính tham khảo!

Mẫu phân tích bài thơ Mùa hạ của Xuân Quỳnh? Yêu cầu cần đạt về đọc hiểu nội dung văn bản nghị luận lớp 9? (Hình từ Internet)

Yêu cầu cần đạt về đọc hiểu nội dung văn bản nghị luận đối với học sinh lớp 9 là gì?

Căn cứ Chương trình giáo dục phổ thông ban hành theo Thông tư 32/2018/TT-BGDĐT quy định yêu cầu cần đạt về đọc hiểu nội dung văn bản nghị luận đối với học sinh lớp 9 như sau:

– Nhận biết và phân tích được luận đề, luận điểm, lí lẽ và bằng chứng tiêu biểu trong văn bản.

– Phân tích được mối liên hệ giữa luận đề, luận điểm, lí lẽ và bằng chứng; vai trò của luận điểm, lí lẽ và bằng chứng trong việc thể hiện luận đề.

– Biết nhận xét, đánh giá tính chất đúng và sai của vấn đề đặt ra trong văn bản.

Yêu cầu cần đạt về đọc hiểu hình thức văn bản nghị luận đối với học sinh lớp 9 là gì?

Căn cứ Chương trình giáo dục phổ thông ban hành theo Thông tư 32/2018/TT-BGDĐT quy định yêu cầu cần đạt về đọc hiểu hình thức văn bản nghị luận đối với học sinh lớp 9 như sau:

– Nhận biết và đánh giá được cách thuyết phục thường dùng trong quảng cáo thương mại.

– Phân biệt được cách trình bày vấn đề khách quan (chỉ đưa thông tin) và cách trình bày chủ quan (thể hiện tình cảm, quan điểm của người viết).



Chuyên mục: Giáo Dục
Nguồn: THPT Phạm Kiệt