Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc sau khi đọc một bài thơ
Mẫu 1: Bài thơ Mây và Sóng
Sau khi đọc bài thơ “Mây và Sóng” của tác giả Tagore, em cảm thấy một sự dịu dàng sâu sắc trong từng câu chữ. Cảm giác như có một làn sóng nhẹ nhàng vỗ về tâm hồn em, mang theo tình cảm mẹ con ấm áp và thiêng liêng. Bài thơ nói về những cuộc gọi từ mây và sóng, mời gọi đứa trẻ tham gia vào những cuộc chơi vô cùng hấp dẫn trên trời cao và dưới biển sâu. Nhưng đứa trẻ lại từ chối, không phải vì không thích, mà vì lòng trung thành và tình yêu thương đối với mẹ. Đoạn thơ như là lời tự sự của một đứa trẻ, giữa những ước mơ, trò chơi vô tận và sự lựa chọn giữa những niềm vui xa lạ với tình yêu thương gắn bó với mẹ.
Điều khiến em xúc động nhất là khi đứa trẻ quyết định làm mây, làm sóng, để được gần mẹ, cảm nhận tình yêu vô điều kiện từ người mẹ. Tình mẫu tử trong bài thơ thật sự mạnh mẽ, như một lời nhắc nhở rằng dù có bao nhiêu cuộc chơi, bao nhiêu lời mời gọi từ thế giới bên ngoài, thì tình yêu thương của mẹ vẫn là nơi duy nhất mà đứa trẻ tìm về, là nơi con được bảo vệ và yêu thương nhất.
Mẫu 2: Bài thơ Mẹ và Quả
Đọc đến đoạn thơ này, em cảm nhận rõ nét tình mẹ bao la và vất vả. Những mùa quả mẹ hái được là hình ảnh của tình yêu thương, sự chăm sóc, lao động không ngừng nghỉ của mẹ để vun đắp, nuôi dưỡng con cái. Mẹ luôn trông vào chính đôi tay của mình, không chỉ để vun trồng đất đai mà còn vun đắp tình yêu thương trong từng mùa quả.
Lũ chúng tôi, những đứa con, lớn lên dưới bàn tay vất vả của mẹ, như những quả bí, quả bầu chín muồi nhờ vào sự chăm sóc tỉ mỉ của mẹ. Những giọt mồ hôi của mẹ rơi xuống đất, không ai thấy nhưng lại là minh chứng cho tình yêu và sự hy sinh vô bờ bến của mẹ.
Cuối bài thơ, khi tác giả nói về “thứ quả non xanh” của mình, đó là hình ảnh rất xúc động, nói lên sự lo lắng và tình yêu của người con dành cho mẹ. Dù đã lớn, dù đã trưởng thành, nhưng người con vẫn lo sợ rằng mẹ sẽ không còn đủ sức chờ đợi mình trưởng thành. Cảm giác ấy, khi thấy mẹ già đi, đôi tay mẹ mỏi mệt, là nỗi sợ hãi không gì có thể diễn tả hết. Mẹ đã dành cả cuộc đời cho con, nhưng con vẫn còn quá non nớt, chưa thể đền đáp hết công lao của mẹ. Bài thơ là một lời nhắc nhở về sự quý giá của tình mẫu tử và về những nỗi lo lắng khi phải đối diện với thời gian, với tuổi tác của người mẹ.
Mẫu 3: Bài thơ Những cánh buồn
Sau khi đọc bài thơ Những cánh buồm của Hoàng Trung Thông, em cảm thấy một cảm xúc sâu lắng và đầy suy tư về tình cha con và khát vọng vươn ra thế giới rộng lớn. Bài thơ như một hành trình của cha con đi trên bãi cát, nơi ánh sáng rực rỡ của mặt trời chiếu lên biển xanh, làm nổi bật bóng hình của cha và con. Bóng cha dài, bóng con tròn, hai cha con như một đôi bạn đồng hành, cùng nhau đi qua những đoạn đường, những khoảnh khắc vui tươi.
Khi con hỏi cha về cánh buồm xa, về những vùng đất chưa từng thấy, cha chỉ mỉm cười và giải thích về một cuộc sống rộng lớn mà con sẽ khám phá, nơi mà dù chưa đặt chân đến, nhưng cha vẫn tin rằng đó là “đất nước của ta”. Câu trả lời ấy không chỉ là một lời giải thích đơn giản mà còn là một ước mơ về tương lai, một niềm tin vào những chuyến đi sẽ mở ra những chân trời mới.
Lời con hỏi khẽ về cánh buồm trắng, ước mơ được ra khơi, đi đến nơi xa, là hình ảnh tượng trưng cho khát vọng vươn tới những hoài bão lớn lao. Bài thơ không chỉ nói về sự mơ mộng của trẻ thơ mà còn về những ước mơ ẩn sâu trong lòng cha – một ước mơ đã từng là của cha khi còn trẻ, giờ lại được nhìn thấy trong chính con mình.
Lời cuối của bài thơ thật cảm động: “Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con”, đó là khoảnh khắc cha nhận ra rằng trong những ước mơ của con, cha thấy lại những giấc mơ của mình, những mong muốn chưa thành, nhưng vẫn luôn hiện hữu trong lòng cha, như một ngọn lửa vẫn cháy mãi. Bài thơ là một lời nhắc nhở về sự tiếp nối giữa các thế hệ, về tình yêu cha con, về những ước mơ chưa bao giờ phai mờ theo thời gian.
Mẫu 4: Bài thơ Tiếng gà trưa
Khi đọc bài Tiếng gà trưa, em cảm nhận được sự giao hòa giữa quá khứ và hiện tại, giữa những khoảnh khắc bình dị nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống. Mở đầu bài thơ là tiếng gà trưa vang lên trong xóm nhỏ, trong khoảnh khắc hành quân vội vã, nhưng lại làm cho người lính cảm thấy như có chút tĩnh lặng, như được trở về tuổi thơ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Tiếng gà không chỉ là âm thanh của thiên nhiên, mà còn là những ký ức tuổi thơ về bà, về những ổ trứng, về những lời bà mắng, về những lo lắng khi mùa đông đến.
Tiếng gà trưa, với âm thanh trong trẻo ấy, như là một lời nhắc nhở về sự chăm sóc của bà dành cho đàn gà, sự cẩn trọng trong từng quả trứng, từng món quà nhỏ cho cháu. Mỗi tiếng cục cục đều mang theo tình yêu thương, sự tần tảo của bà, và những niềm vui giản dị trong cuộc sống thường nhật.
Những hình ảnh như con gà mái vàng óng ánh, những quả trứng hồng, những bộ quần áo mới của cháu, tất cả tạo nên một bức tranh về một tuổi thơ ngọt ngào, đầy ắp tình yêu thương từ gia đình, đặc biệt là từ bà. Bà lo lắng cho đàn gà, cho con cháu, mong sao mọi thứ sẽ tốt đẹp để cháu có thể vui mừng đón nhận những món quà nhỏ vào cuối năm.
Cuối cùng, khi người cháu đi chiến đấu, những ký ức về bà, về tiếng gà, về xóm làng thân thuộc lại trở thành nguồn động lực để chiến đấu, vì không chỉ vì đất nước mà còn vì những người thân yêu, vì tất cả những gì đã nuôi dưỡng tâm hồn mình trong suốt những năm tháng tuổi thơ. Tiếng gà trưa, vì thế, không chỉ là một âm thanh, mà là biểu tượng của tình yêu, của lòng biết ơn và của niềm tự hào về cội nguồn, về những gì bình dị nhưng vô cùng quý giá trong cuộc sống.
Mẫu 5: Bài thơ Ông Đồ
Bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên đã khắc họa một cách sâu sắc hình ảnh một ông đồ già, người đã gắn liền với nét đẹp văn hóa truyền thống của dân tộc qua việc viết chữ thư pháp. Mỗi mùa xuân về, khi hoa đào nở, ông lại bày mực Tàu, giấy đỏ bên phố, là nơi mà bao nhiêu người đi qua đều ngừng lại ngắm nhìn và thán phục tài năng của ông. Những lời khen ngợi như “Hoa tay thảo những nét / Như phượng múa, rồng bay” không chỉ nói lên sự tài hoa mà còn tôn vinh những giá trị văn hóa cổ truyền của dân tộc.
Tuy nhiên, thời gian trôi qua, những nét chữ của ông dần trở nên ít người biết đến và tìm đến. Sự vắng vẻ bắt đầu hiện rõ, ông đồ không còn được người đời mến mộ và nhờ vả như xưa. Giấy đỏ không còn thắm, mực đọng trong nghiên sầu – tất cả tạo nên một bức tranh buồn về sự lụi tàn của những giá trị xưa cũ trong xã hội hiện đại.
Cảnh vật xung quanh ông như cũng gợi lên nỗi cô đơn, khi lá vàng rơi trên giấy và mưa bụi bay ngoài trời. Hình ảnh đó như phản chiếu sự thay đổi của thời gian, của xã hội và sự quên lãng đối với những giá trị cũ. Mùa xuân năm nay, khi đào lại nở, ông đồ không còn xuất hiện, để lại một khoảng trống trong lòng người dân, như là một mất mát không thể nào bù đắp được.
Cuối bài, tác giả đặt câu hỏi “Những người muôn năm cũ / Hồn ở đâu bây giờ?”, không chỉ là sự tiếc nuối về một con người, mà còn là lời nhắc nhở về việc gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống đang dần bị lãng quên trong dòng chảy của thời gian. Bài thơ như một lời kêu gọi bảo tồn và trân trọng những giá trị xưa cũ, những con người đã góp phần tạo nên bản sắc văn hóa dân tộc.
Chuyên mục: Giáo Dục
Nguồn: THPT Phạm Kiệt

Giới thiệu tác giả cho website THPT Phạm Kiệt Sơn Hà
Tên tác giả: Khanh Nguyễn
Vai trò: Biên tập viên nội dung, người phụ trách thông tin và tin tức của THPT Phạm Kiệt Sơn Hà.
Giới thiệu:
Khanh Nguyễn là người chịu trách nhiệm cập nhật tin tức, sự kiện và hoạt động quan trọng của THPT Phạm Kiệt Sơn Hà. Với tinh thần trách nhiệm cao, tác giả mang đến những bài viết chất lượng, phản ánh chính xác những chuyển động trong nhà trường, từ các hoạt động đoàn thể đến công tác giảng dạy và thành tích của học sinh, giáo viên.
Với kinh nghiệm trong lĩnh vực giáo dục và truyền thông, Khanh Nguyễn cam kết cung cấp những thông tin hữu ích, giúp phụ huynh, học sinh và giáo viên nắm bắt nhanh chóng các sự kiện quan trọng tại trường. Đặc biệt, tác giả luôn dành sự quan tâm đặc biệt đến các phong trào thi đua, công tác đoàn thể và những thành tích nổi bật của trường trong từng năm học.
Lĩnh vực phụ trách:
Cập nhật tin tức về các hoạt động giáo dục tại trường.
Thông tin về các sự kiện, hội nghị, đại hội quan trọng.
Vinh danh thành tích của giáo viên, học sinh.
Truyền tải thông điệp của nhà trường đến phụ huynh và học sinh.