3+ mẫu bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích sáng tạo? Tuyển sinh lớp 6 năm 2025 áp dụng quy chế nào?

Mẫu bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích sáng tạo Mẫu 1: Đóng vai Thạch...

Mẫu bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích sáng tạo

Mẫu 1: Đóng vai Thạch Sanh

Ôi, cuộc đời của ta, Thạch Sanh, kể ra cũng lắm gian truân. Nhưng nghĩ lại, ta vẫn thấy mình thật may mắn vì đã vượt qua tất cả để sống một cuộc đời xứng đáng.

Ngày ấy, ta chỉ là một chàng tiều phu nghèo khổ, sống một mình trong túp lều tranh dưới gốc đa cổ thụ. Cuộc sống của ta cứ thế trôi đi bình lặng, cho đến một ngày, ta gặp Lý Thông. Hắn ta ngọt ngào, xảo trá, dụ dỗ ta kết nghĩa anh em. Ta nào biết lòng người nham hiểm, cứ thế tin tưởng hắn như người thân ruột thịt.

Rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Lý Thông bày mưu tính kế, đẩy ta vào hang sâu diệt chằn tinh. Ta một thân một mình, đối mặt với con quái vật hung tợn. Nhưng nhờ có cây cung và bộ tên vàng, ta đã tiêu diệt được nó, mang lại bình yên cho dân làng.

Những tưởng từ đây cuộc sống của ta sẽ thay đổi, ai ngờ Lý Thông lại giở trò gian xảo, cướp công của ta, còn đẩy ta vào vòng lao lý. Hắn ta dựng chuyện vu khống, khiến ta bị nhốt vào ngục tối.

Trong ngục, ta tưởng như cuộc đời mình đã chấm dứt. Nhưng ông trời không tuyệt đường sống của ai bao giờ. Tiếng đàn thần kỳ của ta đã vang vọng khắp nơi, khiến công chúa Quỳnh Nga say mê. Nhờ đó, ta được giải oan, được vua cha tin tưởng.

Rồi đến khi quân 18 nước chư hầu kéo đến xâm lược, ta lại một lần nữa đứng lên bảo vệ đất nước. Ta dùng tiếng đàn thần kỳ để cảm hóa quân giặc, khiến chúng bãi binh, rút quân về nước.

Cuối cùng, ta được vua cha gả công chúa Quỳnh Nga, sống một cuộc đời hạnh phúc. Nhìn lại cuộc đời mình, ta thấy rằng, dù trải qua bao nhiêu gian khổ, chỉ cần ta có lòng dũng cảm, chính trực, thì nhất định sẽ vượt qua tất cả.

Mẫu 2: Đóng vai An Dương Vương

Ta là An Dương Vương, người đã có công dựng nên nước Âu Lạc, xây thành Cổ Loa và chế tạo nỏ thần. Nhớ lại những năm tháng hào hùng ấy, ta không khỏi bồi hồi xúc động.

Sau khi đánh bại quân Thục, ta lên ngôi vua, lấy hiệu là An Dương Vương, đóng đô ở Phong Khê. Ta hiểu rằng, để bảo vệ đất nước, cần phải xây dựng một tòa thành vững chắc. Thế là, ta cho quân lính ngày đêm đắp thành. Thành Cổ Loa được xây dựng với ba vòng thành kiên cố, như hình xoắn ốc, vừa hiểm trở, vừa đẹp mắt.

Nhưng xây thành không phải là chuyện dễ dàng. Nhiều lần thành vừa xây xong thì đổ. Ta vô cùng lo lắng, không biết làm thế nào. Một đêm nọ, ta nằm mơ thấy một cụ già râu tóc bạc phơ đến bảo rằng: “Muốn xây thành vững chắc, phải có nỏ thần yểm trợ”.

Tỉnh dậy, ta liền cho người đi tìm nỏ thần. Cuối cùng, ta tìm được một cụ rùa vàng đang sống trong hồ. Cụ rùa nói rằng, nỏ thần đang nằm ở trên núi. Ta liền cho người lên núi tìm kiếm và tìm thấy một chiếc móng rùa. Ta đem chiếc móng rùa về cho Cao Lỗ chế tạo nỏ thần.

Cao Lỗ là một người thợ tài ba, đã chế tạo ra một chiếc nỏ thần vô cùng lợi hại. Nỏ thần có thể bắn ra hàng trăm mũi tên cùng một lúc, khiến quân giặc khiếp sợ. Nhờ có nỏ thần, ta đã đánh bại được quân Triệu Đà, giữ yên bờ cõi.

Nhưng rồi, ta lại mắc sai lầm. Ta quá tin tưởng vào nỏ thần, chủ quan, mất cảnh giác. Ta gả con gái Mỵ Châu cho Trọng Thủy, con trai của Triệu Đà. Ta không ngờ rằng, Trọng Thủy lại là một kẻ phản bội. Hắn đã đánh cắp nỏ thần và báo cho Triệu Đà biết về điểm yếu của thành Cổ Loa.

Khi quân Triệu Đà kéo đến đánh, ta mới bàng hoàng nhận ra sai lầm của mình. Nhưng đã quá muộn. Thành Cổ Loa thất thủ, ta phải bỏ chạy. Trên đường chạy trốn, ta đã giết chết Mỵ Châu, vì nàng đã vô tình tiếp tay cho kẻ thù.

Nhìn lại cuộc đời mình, ta vô cùng hối hận. Ta đã có công dựng nước, giữ nước, nhưng lại mắc sai lầm lớn. Bài học về sự chủ quan, mất cảnh giác của ta vẫn còn nguyên giá trị cho đến ngày nay.

Mẫu 3: Đóng vai Lang Liêu

Ta là Lang Liêu, một trong những người con của Vua Hùng. Khác với các anh em, ta không thích những trò vui chơi, săn bắn mà chỉ chăm lo việc đồng áng. Một năm nọ, vua cha mở hội thi tìm món ăn ngon để cúng tế trời đất, ai làm vừa ý vua sẽ được truyền ngôi. Các anh em ta đều mang những món sơn hào hải vị, chỉ riêng ta, vì quanh năm làm bạn với ruộng đồng, chỉ biết đến hạt gạo củ khoai.

Đêm trước ngày hội, ta nằm mơ thấy một vị thần đến bảo: “Vật trong trời đất không gì quý bằng gạo. Gạo là thức ăn nuôi sống con người. Ngươi hãy lấy gạo nếp làm bánh hình tròn và hình vuông, tượng trưng cho trời đất, lấy lá xanh bọc ngoài, tượng trưng cho cha mẹ đùm bọc con cái”.

Tỉnh dậy, ta vô cùng mừng rỡ. Ta liền ra đồng chọn những hạt gạo nếp trắng ngần, những hạt đỗ xanh mẩy tròn, những chiếc lá dong xanh mướt. Ta làm hai thứ bánh: một thứ bánh hình vuông, tượng trưng cho đất, gọi là bánh chưng; một thứ bánh hình tròn, tượng trưng cho trời, gọi là bánh dày.

Đến ngày hội, vua cha và các anh em đều ngạc nhiên khi thấy mâm cỗ của ta chỉ có hai thứ bánh giản dị. Nhưng khi nếm thử, vua cha khen ngợi không ngớt lời. Vua cha bảo rằng, bánh chưng bánh dày không chỉ ngon mà còn mang ý nghĩa sâu sắc, thể hiện lòng biết ơn trời đất, tổ tiên và cha mẹ.

Vua cha liền truyền ngôi cho ta, và từ đó, bánh chưng bánh dày trở thành món ăn không thể thiếu trong ngày Tết cổ truyền của dân tộc ta.

Mẫu 4: Đóng vai Mai An Tiêm

Ta là Mai An Tiêm, con nuôi của Vua Hùng. Thuở ấy, ta được vua cha yêu quý, ban cho nhiều của ngon vật lạ. Nhưng ta không muốn sống dựa dẫm, mà muốn tự mình gây dựng sự nghiệp.

Một lần, ta lỡ lời nói rằng: “Của cải do trời đất ban cho, chứ không phải do vua ban cho”. Vua cha nghe được, giận lắm, liền đày ta ra đảo hoang.

Ra đảo, ta và vợ con phải sống cuộc sống vô cùng khó khăn. Ngày ngày, ta đi kiếm củi, hái quả, bắt cá để sống qua ngày. Một hôm, ta thấy một đàn chim bay đến, nhả xuống bãi cát những hạt đen nhánh. Ta tò mò nhặt lấy, đem về trồng thử.

Ít lâu sau, những hạt giống nảy mầm, mọc thành cây dây leo, ra những quả tròn xanh. Khi bổ ra, ruột quả đỏ tươi, hạt đen nhánh, ăn vào ngọt mát. Ta liền đặt tên cho loại quả này là dưa hấu.

Từ đó, ta và gia đình sống nhờ vào dưa hấu. Ta còn lấy hạt dưa hấu đem gieo trồng khắp đảo. Dưa hấu mọc ngày càng nhiều, không chỉ giúp ta và gia đình sống sót, mà còn trở thành nguồn lương thực quý giá.

Một ngày nọ, vua cha sai người ra đảo dò xét. Khi biết được ta sống khỏe mạnh nhờ dưa hấu, vua cha vô cùng hối hận. Vua cha liền cho người ra đón ta và gia đình trở về.

Ta đem dưa hấu về đất liền, gieo trồng khắp nơi. Dưa hấu trở thành loại quả được mọi người yêu thích, và câu chuyện về ta và dưa hấu được lưu truyền đến tận ngày nay.

Chuyên mục: Giáo Dục
Nguồn: THPT Phạm Kiệt