10 mẫu tóm tắt Một thời đại trong thi ca ngắn gọn? Đánh giá kết quả học tập cả năm học của học sinh lớp 11 thế nào?

Mẫu tóm tắt Một thời đại trong thi ca Mẫu số 1: Hoài Thanh từng nói rằng “một đời tôi...

Mẫu tóm tắt Một thời đại trong thi ca

Mẫu số 1:

Hoài Thanh từng nói rằng “một đời tôi chỉ tìm cái hay cái đẹp để bình. Đó là điều ham muốn của tôi. Vậy mà tôi đã vấp phải khối chuyện phiền: kẻ yêu, người ghét. Thậm chí tôi còn bị vu cáo, bị nói oan. Tôi biết vậy nhưng không thể sống khác. Viết khác cái tạng của mình. Điều mà tôi có thể hoàn toàn yên tâm và tự hào trước lúc đi xa là tôi đã sống và viết hoàn toàn trung thực”. Ông không chỉ là một nhà văn, mà ông là một nhà phê bình với nhiều tác phẩm phê bình nổi tiếng trong đó có tác phẩm Một thời đại trong thi ca. Một tiểu luận bình về những cái hay cái đẹp của thơ mới trong phong trào Thơ Mới năm 1932-1945. Trong chương trình lớp 11, chúng ta được tiếp cận với bài tiểu luận qua văn bản Một Thời Đại Trong Thi Ca trích từ tác phẩm. Dưới đây là bàn văn hướng dẫn tóm tắt văn bản của Hoài Thanh ngắn gọn, hàm súc nhất để các bạn tham khảo và có thêm cho mình những kiến thức về văn học cụ thể là thơ mới những năm 1923-1945.

Mẫu số 2:

Một thời đại trong thi ca là tiểu luận khởi đầu trong cuốn Thi nhân Việt Nam xuất bản năm 1942.

Sau khi đánh giá lại quá trình hình thành của thơ Mới và cuộc chiến đấu gay gắt với phái thơ cũ để chiếm lĩnh vị trí trên thi đàn của thơ Mới, Hoài Thanh đặt ra vấn đề: Bây giờ hãy tìm cái quan trọng hơn: tinh thần của thơ Mới.

Tinh thần của Thơ Mới hiện diện trong chữ “tôi”, thể hiện niềm tin cá nhân. Tuy nhiên, ‘tôi’ thường đi kèm với sự cô đơn, lạc lõng trong một xã hội u ám. Các nhà phê bình đã tóm tắt được tình trạng khó khăn của một thời đại qua phong cách của các tác giả như: Thế Lữ (sự trốn tránh), Lưu Trọng Lư (phiêu lưu trong tình yêu), Xuân Diệu (sự chìm đắm), Hàn Mặc Tử (điên cuồng), Huy Cận (hồn trống).

Các nhà thơ đã lồng ghép cái bi kịch âm thầm vào tiếng Việt như một cách để đấu tranh với hiện tại, để nuôi hy vọng cho tương lai.

Mẫu số 3:

Văn bản được chia thành ba phần chính. Tác giả Hoài Thanh mở đầu bằng việc thảo luận về những khó khăn trong việc tìm kiếm tinh thần của thơ mới. Đối với tác giả, điều này là một thách thức lớn, đặc biệt là việc so sánh các tác phẩm và đặt chúng vào bối cảnh thời đại. Sau khi xác định được tinh thần thơ mới, ông đi vào cốt lõi của nó, nhấn mạnh rằng ‘tôi’ cá nhân là trung tâm của tinh thần thơ mới. Việc xuất hiện của ‘tôi’ gây ra sự lạ lẫm, bởi vì mọi người đã quen với khái niệm ‘ta’ chung và phổ biến hơn. Ngoài ra, việc ‘tôi’ xuất hiện trong bối cảnh u ám của đất nước, nơi mà bầu trời của dân tộc bị bao phủ bởi bóng tối của ngoại xâm. Tác giả cũng đề cập đến ‘tôi’ xuất hiện từ các nhà tri thức tiểu tư sản như Xuân Diệu, Huy Cận, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử,.. đã rơi vào bế tắc, mất niềm tin khi đối mặt với bối cảnh thời đại. Và những nhà thơ mới đã tìm lại niềm tin bằng cách gửi vào tình yêu với tiếng Việt. Họ tìm về quá khứ, vào những kí ức để quên đi nỗi đau của hiện tại.

Mẫu số 4:

Trong bài tiểu luận này, Hoài Thanh đã đề cập đến một vấn đề quan trọng là việc tìm kiếm tinh thần của Thơ Mới. Tác giả đã đề xuất một số nguyên tắc nhận diện tinh thần Thơ Mới: không tập trung vào phần mở đầu và phần kết, mà thay vào đó tập trung vào nội dung chính và những bài thơ xuất sắc. Ông chỉ ra rằng tinh thần của Thơ Mới là sự đối lập giữa ‘tôi’ và ‘ta’ trong thơ cũ và đưa ra ví dụ về bi kịch của ‘tôi’ trong thơ Mới. Cuối cùng, ông chỉ ra cách ‘tôi’ di chuyển và cách giải quyết bi kịch của thời đại thông qua tình yêu đối với ngôn ngữ Việt Nam.

Mẫu số 5:

Cái khó trong việc tìm ra tinh thần thơ mới

Khi nói về cái khó trong việc tìm ra tinh thần thơ mới, tác giả đã viết: “Giá trong thơ cũ chỉ có những trần ngôn sáo ngữ, những bài thơ chúc tụng, những bài thơ vịnh hết cái này đến cái nọ, mà các nhà thơ mới lại chỉ làm những bài kiệt tác thì cũng tiện cho ta biết mấy”. Như vậy, theo tác giả sự xáo trộn làm cho việc lựa chọn bài để so sánh, đề hiểu được tinh thần thơ mới là không phải dễ.

Tác giả đã đặt thơ mới vào trong dòng chảy của thơ ca dân tộc để thấy hết sự khó khăn để hiểu tinh thần thơ mới: “Trời đất không phải dựng lên cùng một lần với chúng ta, hôm nay đã phôi thai từ hôm qua và trong cái mới vẫn còn rớt lại ít nhiều cái cũ”. Cái cũ, cái mới không thể phân biệt được một cách rạch ròi nên việc hiểu đầy đủ, rạch ròi về thơ mới tất yếu phải gặp khó khăn.

Tác giả đã chỉ ra cách nhận diện thơ mới và thơ cũ: Tác giả khẳng định phải so sánh những bài thơ hay với những bài thơ hay, so sánh đối chiếu giữa thời đại với thời đại một cách khái quát.

Mẫu số 6:

Trong bài tiểu luận này, Hoài Thanh đã đề cập đến một vấn đề quan trọng là việc tìm kiếm tinh thần của Thơ Mới. Tác giả đã đề xuất một số nguyên tắc nhận diện tinh thần Thơ Mới: không tập trung vào phần mở đầu và phần kết, mà thay vào đó tập trung vào nội dung chính và những bài thơ xuất sắc. Ông chỉ ra rằng tinh thần của Thơ Mới là sự đối lập giữa ‘tôi’ và ‘ta’ trong thơ cũ và đưa ra ví dụ về bi kịch của ‘tôi’ trong thơ Mới. Cuối cùng, ông chỉ ra cách ‘tôi’ di chuyển và cách giải quyết bi kịch của thời đại thông qua tình yêu đối với ngôn ngữ Việt Nam.

Mẫu số 7:

“Một thời đại trong thi ca” của Hoài Thanh là một bài nghiên cứu văn học quan trọng, đánh giá quá trình phát triển của thi ca Việt Nam từ cuối thế kỷ 19 đến đầu thế kỷ 20. Hoài Thanh nhận định rằng, thi ca không chỉ là một sự phản ánh những cảm xúc cá nhân mà còn là một tấm gương phản chiếu những biến động xã hội, chính trị trong suốt thời gian đó. Bài viết khám phá những ảnh hưởng của nền văn hóa phương Tây đến thơ ca Việt Nam, đặc biệt là sự thay đổi về thể loại và nội dung trong các tác phẩm. Hoài Thanh đã phân tích sâu sắc các thi sĩ tiêu biểu của thời kỳ này như Tản Đà, Xuân Diệu, Hàn Mặc Tử và Chế Lan Viên, những người đã tạo ra những bước ngoặt lớn trong sự phát triển của thơ ca Việt Nam. Thơ mới của họ không chỉ nổi bật về hình thức mà còn mạnh mẽ thể hiện những cảm xúc phức tạp, tinh tế, phản ánh tâm hồn và khát vọng của con người trong thời đại đổi mới. Hoài Thanh đã nhấn mạnh vai trò của những nhà thơ này trong việc làm mới ngôn ngữ và hình ảnh thơ, đưa thi ca Việt Nam đến với những vùng đất sáng tạo mới mẻ. Chính sự giao thoa giữa các yếu tố truyền thống và hiện đại đã tạo nên một thi ca đậm chất Việt Nam nhưng cũng không thiếu những dấu ấn quốc tế.

Mẫu số 8:

Trong tác phẩm “Một thời đại trong thi ca”, Hoài Thanh đã phân tích sâu sắc về sự thay đổi trong thi ca Việt Nam trong thời kỳ đầu thế kỷ 20. Ông nhận định rằng, thi ca không chỉ là hình thức nghệ thuật mà còn là công cụ phản ánh tâm tư, tình cảm của con người trong bối cảnh xã hội thay đổi mạnh mẽ. Thơ mới xuất hiện trong thời kỳ đất nước đang tiếp xúc với những ảnh hưởng từ phương Tây, tạo ra một phong trào đổi mới mạnh mẽ. Hoài Thanh đã phân tích những nhà thơ tiêu biểu như Xuân Diệu, Tản Đà, Hàn Mặc Tử, những người đã mở rộng không gian sáng tạo của thơ ca, đưa ngôn ngữ thơ ra khỏi khuôn khổ cũ để thể hiện những cảm xúc chân thành và sâu sắc. Thơ mới không chỉ là sự sáng tạo trong hình thức mà còn phản ánh những khát vọng và lý tưởng của con người trong xã hội đương đại.

Mẫu số 9:

Tác phẩm “Một thời đại trong thi ca” của Hoài Thanh là một bài nghiên cứu có giá trị, phân tích sự phát triển của thi ca Việt Nam từ cuối thế kỷ 19 đến đầu thế kỷ 20. Bài viết này không chỉ đơn thuần giới thiệu về các nhà thơ nổi tiếng như Tản Đà, Xuân Diệu, Hàn Mặc Tử mà còn làm rõ sự chuyển mình của thi ca trong bối cảnh xã hội thay đổi mạnh mẽ. Hoài Thanh chỉ ra sự phân chia rõ rệt giữa thơ cổ điển và thơ mới, đồng thời phản ánh những ảnh hưởng sâu rộng từ các trào lưu văn học phương Tây. Thơ mới xuất hiện trong thời kỳ đất nước đang trong quá trình tiếp cận với những giá trị hiện đại, đẩy lùi những khuôn mẫu cũ kỹ để khơi dậy một không gian sáng tạo mới mẻ. Hoài Thanh phân tích các nhà thơ như Hàn Mặc Tử và Xuân Diệu với những đặc điểm sáng tạo độc đáo trong việc sử dụng ngôn ngữ, hình ảnh và cảm xúc, không chỉ khẳng định vai trò của thi ca mà còn thể hiện những khát vọng và sự mong mỏi của con người trong xã hội đương đại. Những đặc điểm này phản ánh sự giao thoa giữa văn hóa phương Đông và phương Tây, tạo nên một thi ca đầy lạ lẫm nhưng cũng rất chân thật. Hoài Thanh khẳng định, thơ ca trong giai đoạn này không chỉ là tiếng lòng của cá nhân mà còn là sự phản ánh sâu sắc tâm lý và tình cảm của một xã hội đang bước vào giai đoạn chuyển mình mạnh mẽ.

Mẫu số 10:

“Một thời đại trong thi ca” của Hoài Thanh là một bài viết quan trọng trong việc đánh giá sự phát triển của thi ca Việt Nam trong những năm đầu thế kỷ 20. Hoài Thanh tập trung vào việc phân tích sự chuyển biến từ thơ cổ điển sang thơ mới, đặc biệt là những nhà thơ như Tản Đà, Xuân Diệu, và Hàn Mặc Tử. Bài viết chỉ ra rằng, thi ca thời kỳ này không chỉ thay đổi về hình thức mà còn đổi mới cả nội dung. Hoài Thanh nhấn mạnh rằng, trong khi thơ cổ điển thường gắn liền với những hình ảnh thiên nhiên, những cảm xúc lý tưởng hóa, thì thơ mới lại mang đến sự khám phá về những cảm xúc phức tạp, sâu sắc hơn. Thơ mới phản ánh xã hội đương đại, là tiếng nói của những người trẻ tuổi, mong muốn tự do sáng tạo và bày tỏ bản thân một cách mạnh mẽ.

Chuyên mục: Giáo Dục
Nguồn: THPT Phạm Kiệt