Viết về thầy cô dấu yêu

20-11aHọc sinh chúng em luôn biết ơn thầy cô giáo vì thầy cô đã khó nhọc truyền đạt những kiến thức cho chúng em. Cứ vào tháng 9, em mong tới ngày tựu trường để được gặp bạn và cô của mình. Em rất nhớ lời cô dạy bảo cho chúng em những điều hay lẽ phải. Cô tận tình chỉ dạy cho chúng em những bài toán khó, những bài văn hay. Cô dịu dàng trong lời nói, ân cần trong cử chỉ để giúp các bạn học sinh giỏi hơn. Nhớ lắm những lúc cô bị bệnh, vẫn đến lớp để ôn bài cho chúng em chuẩn bị kiểm tra học kì. Trong lớp, có những bạn gia đình khó khăn, cô đến thăm hỏi, giúp đỡ để bạn tiếp tục đi học. Tình thương của thầy cô dành cho chúng em thật ấm áp, vậy mà có những bạn học sinh không biết trân trọng tình thương ấy đã làm cho thầy cô buồn phiền. Em nhớ có lần cô chủ nhiệm của em rất buồn vì một bạn học sinh trả lời không lễ phép với cô. Tuy cô rất buồn nhưng cô vẫn dịu dàng chỉ dạy bạn thấy lỗi sai của mình và bạn ấy đã hối hận xin lỗi cô. Những khổ tâm của thầy cô không chỉ việc học của chúng em mà còn những buồn phiền về phụ huynh học sinh. Có những phụ hynh không trân trọng, không phối hợp với thầy cô đến việc học của con mình. Họ còn dùng những lời lẽ xúc phạm làm thầy cô rất buồn phiền. Lúc đó em nghĩ cô rất buồn không biết chia sẻ cùng ai. Chúng em thương lắm nỗi lòng của cô. Sắp đến ngày 20 – 11, học sinh chúng em rất nôn nao như sắp đến ngày hội. Bạn thì chuẩn bị hoa, bạn thì chuẩn bị quà để tặng cô giáo. Riêng em nghĩ những điểm 10 của chúng em đạt được là những bông hoa đẹp nhất, kết quả học tập tốt là phần quà quý nhất mà cô mong đợi. Thầy cô là niềm tự hào, là tấm gương cho chúng em noi theo. Chúng em sẽ ghi nhớ công ơn ấy mãi trong lòng.

Học sinh :Dương Ngọc Khánh Tường

Đ/C :Lưu Hữu Phước, P.15, Q.8